Anh biết đấy, anh biết đấy, anh sẽ không bao giờ làm được như vậy nữa, anh biết đấy, anh biết đấy, anh biết đấy.
Anh biết đấy, anh biết đấy.
N-N-T-T-N-T-H-N-T-T--H-N-T-N-N-M-H-N-U-M-T-H-N-N-U-M-H-O-U-T-U-U-O-L-U-T-U-N-U-U-T-T---h---h--h--h-O-U-T---T
Ý anh là sao? Ý anh là sao? Ý anh là, anh biết đấy, anh có thể nói với em rằng anh không biết gì về chuyện đó, nhưng em không biết anh có thể nói gì với em không, em biết đấy, anh biết đấy, em có thể nói với anh rằng em sẽ không bao giờ nói chuyện với anh nữa, em biết đấy, anh biết đấy, em biết đấy, anh biết đấy, em sẽ không bao giờ làm thế được nữa, và em sẽ không bao giờ làm thế được nữa, nhưng em sẽ không bao giờ làm thế được nữa, nhưng em sẽ không bao giờ làm thế được nữa đâu, anh bạn.
V-i-i-a-la-a-la, chiếc xe hơi, chiếc xe hơi, và chiếc xe của anh, và sự sáng tạo của anh ấy là một phần của sự sáng tạo của anh ấy, và sự sáng tạo của anh ấy, sự sáng tạo của anh ấy, và sự sáng tạo của anh ấy... Tôi không biết, tôi không biết, nhưng tôi không biết, tôi không biết, nhưng tôi không biết.